Cây gạo gắn liền với tuổi thơ tôi, ngày ngày cắp sách tới trường, với những buổi trốn học cùng lũ bạn đi đánh đáo, chơi khăng, hay bì bõm dầm mình tắm sông.
Cây gạo quê tôi có thân gù nằm ngang như dáng long phục, đối diện bên kia đường là cổng nghĩa trang liệt sĩ. Phải chăng hồn cây gạo cũng nghiêng mình, phủ phục, thành kính trước anh linh của những anh hùng đã ngã xuống vì độc lập dân tộc. Và người dân quê tôi thường gọi tên thân thương là cây gạo gù.
Cây hoa gạo (gù) – một cái tên chân chất giống như vẻ đẹp của nó, rực rỡ mà không kiêu sa, mạnh mẽ, tràn đầy sức sống mà đời hoa cũng mong manh và ngắn ngủi. Nó đẹp tựa như người nông dân quê tôi chất phác, rắn rỏi và kiên cường.
Mỗi khi đi xa về vào mùa hoa gạo tháng 3, từ đầu thôn đã thấy cây gạo đỏ rực một góc trời, chợt thấy nao lòng cùng bao kí ức ùa về. Hẹn em về thăm quê anh, cùng check-in sống thật sớm tối quấn quýt bên nhau nhé.
——-
Nhiếp ảnh gia: Thịnh béo
Ý tưởng/ người mẫu/ thiết kế: Hoàng Huynh.